Chương 125: Ngoại truyện:

Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao? Họa Lâu Phi Hồng
5 lượt xem Cập nhật: 6 days ago
Ngọt ngào 4.1
Nguồn: metruyenyy.xyz
Gần đây, tất cả các nền tảng mạng xã hội đều sôi sục.
Lý do không gì khác ngoài việc hai kẻ thù không đội trời chung
giữa Đế quốc và Liên bang bất ngờ đính hôn.
Khắp các diễn đàn trường học và bảng xếp hạng đều tràn ngập
chủ đề về họ:
"Tạ Diêm - Sở Thập Hàm đính hôn [BẠO]"
1L: opaoopaoopao: Tôi nói thật, đây chính là minh chứng sống:
Địa vị quyền lực cao đến đâu cũng vậy thôi? Cuối cùng vẫn phải
hi sinh hạnh phúc vì lợi ích chính trị.
2L: Mười năm nghiền ngẫm lý thuyết quân sự: Mấy người nghĩ
nhiều quá, những nhân vật như họ muốn chơi thì chơi không hết?
Kết hôn giả rồi mỗi người một đường, hạnh phúc hơn mấy vị ở
đây không biết bao nhiêu lần.
3L: Sầu riêng là nhất: Khoan đã, mọi người không xét đến giới
tính của hai người này sao? Đều là alpha thì sao ở cùng nhau
được?
4L: Gu của tôi rất khác người: Sao lại không thể? Lầu trên quá lỗi
thời rồi! Giờ tình yêu AA đầy như nấm mọc sau mưa, chưa nghe
bao giờ à? Sở Thập Hàm vốn đã thích alpha rồi...
5L: Chỉ là dân ăn dưa: Nhân tiện, hình như trước đây tôi từng
nghe đồn Sở Thập Hàm có người yêu alpha, vậy thì sao nhỉ?
6L: Mỗi ngày 500 bài thể dục chiến đấu: Nên tôi mới bảo họ chơi
riêng mà. Cậu không thật sự nghĩ một Chỉ huy Đế quốc và một
Thượng tướng Liên bang - hai kẻ thù không đội trời chung - có
thể cùng lên giường "bắn" nhau được chứ?
7L: Giang Đại Thiếu Thiếu Thiếu: Bạn trên kia, dù tôi cũng không
ủng hộ hôn sự của Chỉ huy Tạ, nhưng kẻ thù sao lại không thể
đến với nhau? Chưa nghe "yêu nhau giết nhau" bao giờ à?
8L: Máy b chn đ** anti-Đế quốc: Kẻ thù là hợp nhất để chơi
trò "giam cầm" đó, hiểu không? Không biết thì đừng có nói.
9L: Mỗi ngày tám bữa cơm: Kỳ lạ thật, hôm nay quan điểm hai
đứa trên sao giống nhau thế? Cứ như thể tận mắt thấy vậy...
10L: Đọc truyện nửa chừng: Hehehe, truyện tôi đọc toàn kiểu này
• dưới giường đánh nhau, trên giường "đánh nhau", nào là đồng
phục play, giam cầm play...
Hệ thống: Bài viết đã bị khóa do nghi ngờ nội dung XXX. Chi tiết
xem tại quy định nền tảng.
"......"
Tạ Diêm đẩy xe hàng, mặt mũi khó đỡ nhìn bài viết vừa bị khóa:
Cảm giác chỉ cần mấy tên "lão làng" này xuất hiện, mọi chủ đề
đều sẽ tự động bị khóa vì đủ loại lý do mà không cần ai can
thiệp.
Cũng... là một chuyện tốt?
"Gần đây anh lướt mạng xã hội nhiều thế," Sở Thập Hàm nhón
một hộp miếng dán che mùi ném vào xe đẩy, "rất quan tâm đ ến
bàn luận về chuyện đính hôn của chúng ta à?"
Tạ Diêm nhếch môi, cất máy liên lạc đi: "Chỉ là cảm thấy cách họ
hiểu mối quan hệ của chúng ta có chút... lệch lạc thôi."
Sở Thập Hàm cân nhắc từ ngữ: "Không phải anh bảo trước tiên
phải 'lừa' họ, đính hôn thành công xong, sau đó mới... 'khoe tình
cảm' sao?"
Dù sao Đế quốc và Liên bang đã thù hằn nhau lâu năm, kiểu "kẻ
thù kết hôn rồi yêu" rõ ràng dễ được công chúng chấp nhận hơn,
lại vừa khớp với quan hệ hiện tại giữa hai bên, ngụ ý hóa chiến
tranh thành tơ lụa, dần trở nên khăng khít, hữu nghị lâu dài.
"Chẳng phải không ai biết anh đã thích em từ rất lâu rồi sao,"
giọng Tạ Diêm cố tình pha chút uất ức, "anh rất thích em mà."
"Anh muốn làm thế nào?" Sở Thập Hàm chỉ ngây người một giây,
lập tức bắt đầu chiều theo, "Em về tuyên bố ngay bây giờ..."
"Cũng không cần đến mức đó," Tạ Diêm lấy một hộp bao cao su
dạng xoắn ném vào xe, "công khai thì có thể bắt đầu từ đồng
nghiệp, bạn bè xung quanh trước..."
Sở Thập Hàm liếc nhìn đồ trong xe: "Không phải anh ra ngoài để
mua thuốc ức chế sao?" Ngày đính hôn do hai nước định sẵn
trùng khớp với kỳ nhạy cảm dễ phát tác của Tạ Diêm, để đề
phòng bất trắc, hai người quyết định mua thêm thuốc dự trữ.
"Tiện thể mua thêm vài thứ khác."
Sở Thập Hàm nhìn Tạ Diêm lại cầm lên một hộp loại gai: "Bình
thường anh đâu có dùng."
"Thi thoảng dùng sẽ tiện hơn," Tạ Diêm ném vào xe mỗi loại một
hộp, "vả lại 'tiểu Sở Thập Hàm' của anh có thể sẽ cần những thứ
này, không thì mỗi lần ga giường đều bị bẩn hết."
"......" Một lớp hồng mờ hiện lên trên gò má Sở Thập Hàm, "Dùng
giấy là..."
"Không được." Tạ Diêm đẩy xe đến khu thuốc ức chế, tiếp tục
giảng giải dịu dàng, "' Tiểu Sở Thập Hàm' lúc nào cũng bị rỉ ra
một ít."
Sở Thập Hàm: "... Nếu anh nhẹ tay hơn thì sẽ không."
Tạ Diêm chớp mắt: "En không thích à? Không thích anh à?"
Sở Thập Hàm: "... Có thích mà."
"Vậy lần sau vẫn dùng lực mạnh hơn vậy." Tạ Diêm mỉm cười
quay lại, chọn một lọ thuốc ức chế công hiệu mạnh, "Em không
nỡ để anh một mình trong thời kỳ phát tác đâu..."
"Không." Sở Thập Hàm kiên quyết ngắt lời, "Thuốc ức chế mạnh
tác dụng phụ quá lớn, em đi hỏi xem có loại mới không."
Tạ Diêm khẽ giật mình, còn chưa kịp lên tiếng thì Sở Thập Hàm
đã thẳng tiến đến quầy tư vấn thuốc.
Mỉm cười bất lực, Tạ Diêm lại nhìn vào lọ thuốc ức chế trong tay.
Thực ra tất cả các loại thuốc ức chế đều không mấy tác dụng với
hắn. Không phải là do thời kỳ phát tác hỗn loạn, mà là bởi sau khi
thành niên, nếu không đánh dấu thành công bạn tình, loài rồng
sẽ pht tnh cố định như thú hoang.
Bản tính rồng vốn...
Ừm... Hiện tại Sở Thập Hàm đã không chịu nổi rồi, vậy rốt cuộc
hắn phải làm sao để... thắt nút bên trong người Tiểu Thập đây?
Đúng là vấn đề nan giải.
"Tạ Diêm! Cậu cũng đến mua thuốc ức chế à?" Giọng nói của Yên
Nhất Chu vang lên từ phía xa, "Ê!"
Tạ Diêm nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy Yên Nhất Chu cùng hai
omega đang tiến lại gần. Liếc mắt nhìn qua, một trong hai hình
như là bạn trai mà Yên Nhất Chu giới thiệu lần trước.
Tạ Diêm tùy ý đáp lời, hỏi: "Cậu có người yêu rồi còn đến mua
thuốc ức chế?"
Yên Nhất Chu lập tức sáng mắt, nhìn trái nhìn phải rồi vòng tay
qua vai Tạ Diêm, kìm nén phấn khích nói thầm: "Bạn trai tôi có
thai rồi!"
Tạ Diêm nhướn mày: "Chúc mừng."
Giai đoạn đầu mang thai của omega cần tránh g*** h*p, phải đợi
đến giai đoạn sau mới cần lượng lớn pheromone...
"Nên tôi mới đến mua thuốc ức chế." Yên Nhất Chu nhún vai,
"Còn cậu, chứng rối loạn pheromone vẫn chưa đỡ à? Đúng lúc tôi
dẫn theo một bác sĩ giỏi như thần y ấy, chỉ cần xem sắc mặt bắt
mạch là chẩn ra bệnh ngay... Muốn thử không?"
Nhân dịp bạn trai Yên Nhất Chu ở giai đoạn quan trọng, hắn thuê
luôn một bác sĩ gia đình ưu tú họ Lâm, ngày ngày bắt mạch,
dưỡng sinh bằng ăn uống, chăm bạn trai hồng hào khỏe mạnh -
nếu ở thời cổ, vị bác sĩ này hẳn được gọi là thần y.
"Không cần." Tạ Diêm lại ném thêm một lọ thuốc ức chế vào xe,
"Tôi ổn."
"Thôi mà, đừng tỏ ra mạnh mẽ nữa," Yên Nhất Chu thở dài, "Tôi
biết cậu và Sở Thập Hàm liên hôn, một alpha sao giải quyết nổi
chứng rối loạn pheromone của cậu? Cậu đã tính toán chưa? Sau
này xử lý thế nào?"
Tạ Diêm nghiêng nhìn Yên Nhất Chu: Làm sao ư? Chọn thời điểm
thích hợp để vĩnh viễn đánh dấu Sở Thập Hàm thôi.
"Sau khi kết hôn, hai người chắc sống riêng chứ gì? Cậu ta không
yêu cầu gì cậu đúng không?" Yên Nhất Chu nhớ đến tin đồn nào
đó, "Nghe nói cậu ta thích alpha, không lẽ thật sự bắt cậu..."
"Cậu nghĩ sao?"
"Không phải chứ bạn ơi! Đến cái đực cũng không lên nổi trước
một alpha sao!" Trong chốc lát, Yên Nhất Chu cảm thấy thương
hại Tạ Diêm, hắn vội ôm lấy người vợ mềm mại thơm phức của
mình, thở dài não nề. Lần đầu tiên hắn cảm thấy may mắn khi
nghĩ rằng làm quan to quá cũng không hay.
"Trường hợp của Tạ chỉ huy, tôi khuyên nên định kỳ giải tỏa." Vị
bác sĩ họ Lâm bước tới, liếc nhìn mặt Tạ Diêm, "Sau đó kết hợp
với một số dược liệu điều trị, đến khi pheromone dần ổn định...
về cơ bản sẽ không còn bị vấn đề này làm phiền nữa. Nếu không,
bệnh tình tích tụ, tình hình sẽ ngày càng nghiêm trọng..."
Yên Nhất Chu cũng gật đầu: "Này, hay là cậu tìm một bạn tình cố
định đi, nhưng con cái cũng là vấn đề, sau này có muốn sinh
thêm không..."
"Yên Nhất Chu," Tạ Diêm đột ngột ngắt lời hắn, "cậu trung thành
với hôn nhân của cậu, tôi cũng trung thành với hôn nhân của tôi.
Tôi không muốn nghe câu này lần thứ hai."
Yên Nhất Chu giật mình lùi lại hai bước. Từ nhỏ đến lớn chơi với
Tạ Diêm bao năm, hắn chỉ cần liếc mắt là biết Tạ Diêm thực sự
nổi giận. Chỉ là hắn không hiểu, hắn và Tạ Diêm vốn dĩ khác nhau
mà. Tạ Diêm và Sở Thập Hàm chỉ là liên hôn, loại này thường
không phải chỉ là hình thức...
"Sao cậu nghĩ tôi không thích Sở Thập Hàm?"
Tạ Diêm liếc nhìn Yên Nhất Chu, "Tôi và Sở Thập Hàm từ năm 18
tuổi ở học viện quân sự đã sống chung rồi, quan hệ rốt cuộc
không tốt thế nào?"
Yên Nhất Chu sững sờ, vốn tưởng lúc đó hai người sống chung
toàn đánh nhau... Lẽ nào quan hệ Tạ Diêm và Sở Thập Hàm tốt
hơn hắn tưởng?
"Nhưng hai người đều là alpha, lại không thích nhau..."
Vừa dứt lời, Sở Thập Hàm đã từ phía khác bước tới. Cậu cầm một
lọ thuốc ức chế, liếc nhìn Yên Nhất Chu và hai omega, không hỏi
gì, trực tiếp bỏ lọ thuốc vào xe đẩy.
Chẳng có gì đáng nói, nhưng khi đặt lọ thuốc xuống, nó vô tình
đẩy mấy món đồ khác trong xe ra, lộ ra những bao cao su đủ loại
màu sắc...
Yên Nhất Chu: "......"
Bác sĩ Lâm: "......"
Yên Nhất Chu gắng gượng giữ nét mặt bình thản, hỏi một cách
hết sức thận trọng: "Cậu mua mấy thứ này... không tránh mặt Sở
Thập Hàm sao?"
Dù là hôn nhân hình thức đi nữa, mua bao cao su dùng với người
khác ngay trước mặt vợ cũng không hay ho gì.
"Hmm?" Tạ Diêm nhìn về phía Sở Thập Hàm, "Nếu tránh mặt,
nhỡ em ấy không thích thì sao?"
"Không thích cái gì hahaha..." Tiếng cười của Yên Nhất Chu từ
chỗ nghi hoặc dần nhỏ đi. Hắn dường như nhận ra điều gì đó, từ
từ há hốc mồm, "Cậu... cậu và Sở Thập Hàm là thật à?"
Tạ Diêm bình thản đáp: "Tôi đã nói rồi, từ năm 18 tuổi, tôi và Sở
Thập Hàm đã real rồi."
Yên Nhất Chu lùi một bước, tay đỡ lấy vai bạn trai... Lúc nãy Tạ
Diêm nói "sống chung", chẳng lẽ không phải là hai người ở chung
ký túc xá sao?
Hay là... "sống chung" theo nghĩa hắn đang nghĩ bây giờ?
"Cậu... hai người... các cậu các cậu..." Yên Nhất Chu run rẩy giơ
tay lên.
Tạ Diêm liếc nhìn biểu cảm tan nát thế giới quan của đứa bạn
thân, khẽ cười một tiếng, quay người định nắm lấy tay Sở Thập
Hàm.
Bác sĩ Lâm bên cạnh đột nhiên lên tiếng. Ánh mắt không dừng lại
ở Tạ Diêm nữa, mà đảo qua đảo lại khuôn mặt Sở Thập Hàm,
cuối cùng chỉ lắc đầu thở dài.
Tạ Diêm giật mình, lập tức báo động. Chẳng lẽ Sở Thập Hàm mắc
bệnh gì nghiêm trọng?
Nhưng không thể nào... đã có sức mạnh của hắn bảo vệ rồi mà.
Tạ Diêm vừa định mở miệng hỏi, đã nghe bác sĩ Lâm trầm giọng
nói:
"Bạn trẻ à, h@m muốn quá độ không tốt đâu. Alpha nào mà bị
hành hạ thế này? Cứ tiếp tục như vậy, e rằng cậu..."
Tạ Diêm: "......"
Sở Thập Hàm: "......"
Yên Nhất Chu: "...???
------oOo------
Bình luận (0)
Vui lòng đăng nhập để bình luận.

Chưa có bình luận nào cho truyện này. Hãy là người đầu tiên bình luận!

Cài đặt hiển thị