Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay
Giới thiệu
Thể loại: Đô thị hiện đại, Hào môn thế gia, Tình cũ không rủ cũng tới, Con cưng của trời, Chính kịch
Văn Án
【Truyện dài, bởi vì đây là tám năm tình yêu đầy thăng trầm của họ】
Thời kỳ đầu: Công tử chán đời × Nữ sinh tỉnh táo
Tái ngộ: Đại lão quyền cao chức trọng trong giới Bắc Kinh × Nữ đạo diễn tài năng
Tái ngộ sau thời gian dài × Gương chưa vỡ nhưng vẫn phải lành × Giai đoạn sau chuyển hướng giới giải trí
Tỷ lệ thời gian quá khứ và hiện tại cân bằng, không phải kiểu “gương vỡ lại lành” chính thống.
“Ngày trước em từng nói, chúng ta hãy chia tay trước khi tuyết rơi. Sau đó em dọn đến một thành phố không bao giờ có tuyết, định dựa vào ký ức để sống nốt phần đời còn lại.”
Phân cảnh tái ngộ:
Đêm mưa nơi ngoại ô, phía trước Lương Quyến là phim trường rực rỡ ánh đèn đang đợi cô quay lại chủ trì toàn cục;
Phía sau là Lục Hạc Nam đứng trong vũng nước tăm tối, chỉ cầu cô một ánh nhìn đoái thương.
Lương Quyến không hề do dự, nhấc chân định bước vào ánh sáng phía trước.
Đi được vài bước, như nhớ ra điều gì, cô hơi nghiêng đầu, giọng nói nhạt nhẽo và xa cách: “Phải rồi, vừa rồi quên chúc mừng sếp Lục vì đón quý tử.”
Người luôn từ tốn cao quý như Lục Hạc Nam đêm nay lại phát điên giữa cơn mưa.
Anh nghiến răng, cố gắng giữ bình tĩnh: “Lương Quyến, em phải biết, anh không hứng thú cũng không có nghĩa vụ làm cha dượng cho con của người khác.”
“Trừ khi, mẹ của đứa trẻ đó là em.”
Thiên hạ đều nói, công tử và nữ sinh, nghe đã biết không có kết cục tốt.
Lục Hạc Nam không tin vào số phận, anh nhất định muốn cùng Lương Quyến có một cái kết viên mãn.
*
Giới thiệu nữ chính:
Thời đại học, Lương Quyến từng yêu một công tử nổi tiếng của Kinh Châu – một mối tình rực rỡ mà kết thúc chẳng đi tới đâu.
Năm chia tay, cô chẳng được lợi lộc gì, suýt nữa còn mất cả mạng.
Có lẽ vì thấy cô quá thảm, người đàn ông đó mới để lại cho cô một lời hứa vô thưởng vô phạt: “Sau này có chuyện gì không thể giải quyết, dù có rắc rối cỡ nào, dù nhà họ Lục có sụp đổ hay không, chỉ cần trên báo chưa đăng cáo phó của Lục Hạc Nam, em đều có thể tìm người của anh để giải quyết.”
Năm thứ năm không qua lại với nhau, lần liên lạc lại là khi Lương Quyến ngượng ngùng đến tìm Lục Hạc Nam để anh thực hiện lời hứa: “Anh có thể giúp em liên hệ một bác sĩ khoa tim mạch ở Cảng Châu được không? Loại phù hợp để phẫu thuật tim cho trẻ sơ sinh ấy.”
*
Giới thiệu nam chính:
Nửa đời đầu của Lục Hạc Nam luôn tin vào triết lý “sống được ngày nào hay ngày đó”.
Mãi đến năm 24 tuổi, lần đầu đến Bắc Thành, anh mới đem cả nửa đời còn lại giao vào tay một cô gái phương Bắc không dịu dàng cũng chẳng ân cần. Lúc đó, anh mới dám mơ ước xa vời – rằng đời này có thể sống lâu trăm tuổi.
Năm năm sau khi chia tay, mỗi đêm cô đơn không ngủ được, nhắm mắt lại là thấy đôi mắt đầy đau thương nhưng vẫn kiên cường không chịu rơi lệ của cô.
Cô từng nói: “Lục Hạc Nam, em không muốn lừa mình dối người cùng dầm tuyết cùng bạc đầu, nếu mối tình này vốn không có kết cục tốt, vậy thì hãy chia tay trước khi tuyết rơi.”
“Chúng ta đừng để lại hồi ức cho nhau, cũng đừng chừa đường lui cho chính mình.”
*
Từ đầu đến cuối, cả hai đều yêu một cách đàng hoàng, không có bất cứ mối quan hệ mờ ám nào.
Nữ chính luôn tỉnh táo, độc lập – không yếu đuối, không ủy mị, không “làm màu”.
Nhân vật chính: Lương Quyến × Lục Hạc Nam
Một câu tóm tắt: “Cùng dầm tuyết đến bạc đầu – là lời nói dối của em.”
Thông điệp: Hãy là người tỉnh táo dù đang yêu.
Danh sách chương
- Ch. 101: Chương 101: Tuyệt đối là cái gai trong thịt, hận không thể lập tức trừ khử 1 day ago
- Ch. 102: Chương 102: Giữa biển người cuộn trào bất tận 1 day ago
- Ch. 103: Chương 103: Thì tôi nguyện cả đời này chẳng có duyên gì với Lục Hạc Nam 1 day ago
- Ch. 104: Chương 104: Lục Hạc Nam không có ở đó 1 day ago
- Ch. 105: Chương 105: Anh ghét ánh mắt hắn ta nhìn em như vậy 1 day ago
- Ch. 106: Chương 106: Không có bình yên nào dành cho anh 1 day ago
- Ch. 107: Chương 107: Đây là lý do cậu phản bội tôi sao? 1 day ago
- Ch. 108: Chương 108: Có hay không có danh phận thì đã sao? 1 day ago
- Ch. 109: Chương 109: Nhất định sẽ khiến anh không phải lo lắng gì cả 1 day ago
- Ch. 110: Chương 110: Con riêng nhà họ Kiều cũng xứng với nhà họ Lục sao? 1 day ago
- Ch. 111: Chương 111: Con chim hoàng yến được nuôi trong lồng của nhà giàu 1 day ago
- Ch. 112: Chương 112: Sẽ đưa em đi gặp cậu của mình 1 day ago
- Ch. 113: Chương 113: Giống như một cô dâu bị bỏ rơi 9 hours ago
- Ch. 114: Chương 114: Người trong lòng anh đang đứng dưới bậc thang nhìn chúng ta rồi 1 day ago
- Ch. 115: Chương 115: Nhưng thấy thì sao? Không thấy thì sao? 1 day ago
- Ch. 116: Chương 116: Đây là năm thứ ba họ yêu nhau 1 day ago
- Ch. 117: Chương 117: Anh nhất định phải tin 1 day ago
- Ch. 118: Chương 118: Kẻ luôn tỉnh táo cân đo đong đếm... thật đau khổ 1 day ago
- Ch. 119: Chương 119: Lục Hạc Nam, em chỉ có thể đi cùng anh đến đây thôi 1 day ago
- Ch. 120: Chương 120: Cô vẫn yêu anh và chỉ yêu anh 1 day ago
- Ch. 121: Chương 121: Hai vợ chồng họ thật là kỳ quặc 1 day ago
- Ch. 122: Chương 122: Viên kim cương to và cứng đến mức suýt làm tay cô đau điếng 1 day ago
- Ch. 123: Chương 123: Một người yêu cũ 'chuẩn mực' nhất 1 day ago
- Ch. 124: Chương 124: Đây là câu nói đầu tiên cô dành cho anh trong buổi tối nay 1 day ago
- Ch. 125: Chương 125: Ánh mắt nhìn đàn ông của em từ khi nào lại trở nên tệ đến thế? 1 day ago
- Ch. 126: Chương 126: Đến đây là kết thúc, đừng quấy rầy cuộc sống của cô ấy nữa 1 day ago
- Ch. 127: Chương 127: Lục Hạc Nam, em khó chịu quá 1 day ago
- Ch. 128: Chương 128: Khuy áo đâu rồi? 1 day ago
- Ch. 129: Chương 129: Khi nãy nằm trong lòng ai, cùng ai nói lời lưu luyến không nỡ rời 1 day ago
- Ch. 130: Chương 130: Đứa bé này là con của anh và em 1 day ago
- Ch. 131: Chương 131: Em sợ anh à? 1 day ago
- Ch. 132: Chương 132: Anh ấy vẫn yêu em 1 day ago
- Ch. 133: Chương 133: Người yêu mới hay tình cũ của anh? 1 day ago
- Ch. 134: Chương 134: Tôi không muốn gây rắc rối cho cô ấy 1 day ago
- Ch. 135: Chương 135: Chỉ cần đứa trẻ mang họ Lục 1 day ago
- Ch. 136: Chương 136: Họ đã chuẩn bị sẵn sàng, đúng không? 1 day ago
- Ch. 137: Chương 137: Một đoạn nhân duyên thoáng qua thời niên thiếu 1 day ago
- Ch. 138: Chương 138: Hiện tại vẫn chưa có người có thể ở bên nhau 1 day ago
- Ch. 139: Chương 139: Yêu anh ta, yêu tôi 1 day ago
- Ch. 140: Chương 140: Giống anh năm hai mươi tư tuổi 1 day ago
- Ch. 141: Chương 141: Là anh không đủ tốt 1 day ago
- Ch. 142: Chương 142: Người ta nói Phật độ người hữu duyên 1 day ago
- Ch. 143: Chương 143: Và em sẽ yêu không chỉ một người 1 day ago
- Ch. 144: Chương 144: Anh biết tất cả, chỉ là không nói ra mà thôi 1 day ago
- Ch. 145: Chương 145: Vì diễn mà sinh tình 1 day ago
- Ch. 146: Chương 146: Chúc mừng bọn họ, hỷ sự lâm môn 1 day ago
- Ch. 147: Chương 147: Xin lỗi, anh đến trễ rồi 1 day ago
- Ch. 148: Chương 148: Đột nhiên rất muốn hôn cô 1 day ago
- Ch. 149: Chương 149: Giữa anh và cô, từng có một đứa trẻ 1 day ago
- Ch. 150: Chương 150: Mọi sự rồi sẽ quay về điểm xuất phát 1 day ago
- Ch. 151: Chương 151: Có đầu có đuôi 1 day ago
- Ch. 152: Chương 152: Kết cục là vợ con ly tán 1 day ago
- Ch. 153: Chương 153: Trừ cô ấy ra, tôi không có ai khác 1 day ago
- Ch. 154: Chương 154: Giữa chúng ta là quan hệ gì? 1 day ago
- Ch. 155: Chương 155: Cô yêu đến điên cuồng dáng vẻ ung dung trước mọi hoàn cảnh của anh 1 day ago
- Ch. 156: Chương 156: Trông anh rất cần cô 1 day ago
- Ch. 157: Chương 157: Mất đi rồi tìm lại - thứ cảm giác ấy thực sự có sức nặng 1 day ago
- Ch. 158: Chương 158: Là mời gọi, là xa cách đã lâu 1 day ago
- Ch. 159: Chương 159: Còn lại phía sau chỉ là nhịp thở dồn nén nặng nề của người đàn ông 1 day ago
- Ch. 160: Chương 160: Tôi không muốn cô ấy phải chịu bất kỳ uất ức nào 1 day ago
- Ch. 161: Chương 161: Trải nghiệm cảm giác có vợ hiền trong lòng 1 day ago
- Ch. 162: Chương 162: Đầu xuân năm ấy 1 day ago
- Ch. 163: Chương 163: Vậy em đang đợi ai hôn em? 1 day ago
- Ch. 164: Chương 164: Có phải tôi... không còn cứu được nữa không? 1 day ago
- Ch. 165: Chương 165: Như một sự hiến tế cho ngày gặp lại 1 day ago
- Ch. 166: Chương 166: Cả đời này như bóng với hình, mãi mãi là ác mộng không thể xua tan 1 day ago
- Ch. 167: Chương 167: Cô lại có được tình yêu đáng tự hào nhất trần đời 1 day ago
- Ch. 168: Chương 168: Yêu tới yêu lui, chẳng qua chỉ gói gọn trong ba chữ - không nỡ buông 1 day ago
- Ch. 169: Chương 169: Những người đàn ông tưởng mình tỉnh táo lại không hiểu đạo lý đó 1 day ago
- Ch. 170: Chương 170: Kính chúc Lương Lục trăm năm hoà hợp 1 day ago
- Ch. 171: Chương 171: Tuyết phủ đầu, chính là đầu bạc 1 day ago
- Ch. 172: Chương 172: Mặc xác cái thứ gọi là lý trí gì đó đi 1 day ago
- Ch. 173: Chương 173: Nhưng nếu danh xưng đó có thể bảo vệ em... 1 day ago
- Ch. 174: Chương 174: Tôi sẽ ngồi ở vị trí bà Lục này cả đời 1 day ago
- Ch. 175: Chương 175: Như thể băng qua muôn trùng gió tuyết, vội vã đến bên cô 1 day ago
- Ch. 176: Chương 176: Tân hôn vui vẻ 1 day ago
- Ch. 177: Chương 177: Hãy để em làm liều thuốc của anh suốt đời 1 day ago
- Ch. 178: Chương 178: Em dạy anh... nên chiếm hữu em ở chỗ này như thế nào 1 day ago
- Ch. 179: Chương 179: Bọn họ chẳng còn can đảm để kiên trì đến cùng 1 day ago
- Ch. 180: Chương 180: Có lẽ là phút giây dài nhất trong đời anh 1 day ago
- Ch. 181: Chương 181: Chẳng còn điều gì thật hơn lời hứa của anh với ba mẹ em cả 1 day ago
- Ch. 182: Chương 182: Yêu nhau trước khi tuyết rơi. Bên nhau sau khi tuyết phủ [Hoàn chính văn] 1 day ago
- Ch. 183: Chương 183: Bất kể khi nào cũng không muốn để thế gian quên đi tên cô 1 day ago
- Ch. 184: Chương 184: Cái ôm là liều thuốc an thần không có tác dụng phụ 1 day ago
- Ch. 185: Chương 185: Người cũng phải hướng đến tương lai 1 day ago
- Ch. 186: Chương 186: Giá mà họ cũng có một đứa con 1 day ago
- Ch. 187: Chương 187: Những ngày sau khi kết hôn 1 day ago
- Ch. 188: Chương 188: Một lần mà trúng? 1 day ago
- Ch. 189: Chương 189: Em trai hay em gái 1 day ago
- Ch. 190: Chương 190: Khi ấy tuyết tan, hoa nở, là đầu xuân, cỏ mọc oanh bay 1 day ago
- Ch. 191: Chương 191: Dùng năm năm xa cách, để đổi lấy trọn đời bên nhau 1 day ago
- Ch. 192: Chương 192: Xin em hãy dành ra một chút thời gian nhớ đến anh 1 day ago
- Ch. 193: Chương 193: Em yêu anh, đến chết không thay lòng 1 day ago
- Ch. 194: Chương 194: Đồ lừa đảo 1 day ago
- Ch. 195: Chương 195: Màu cà vạt của anh luôn khớp với màu váy của cô 1 day ago
- Ch. 196: Chương 196: Khi câu chuyện bắt đầu [Hoàn toàn văn] 1 day ago
Bình luận (0)
Truyện tương tự
Thống kê
- Lượt xem: 689
- Số chương: 196
- Số chữ: 989,118
- Ngày tạo: 10/06/2025
- Cập nhật: 05/11/2025
Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!